Old school Easter eggs.
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng


Phan_43

Sính Đình ‘ A ’ một tiếng. không biết là có đúng không nhưng cô cảm thấy Thượng Quan Quân Triết cũng không hoàn toàn không có cảm giác với Thủy Nhi, có thể là anh ta chưa nhận ra thôi?

Haiz, thôi bỏ đi, nhìn Mạc Thiên Kình rời đi thì Sính Đình cũng trèo lên giường đắp chăn, nhìn phim truyền hình trên màn ảnh cảm thấy rất vô vị tẻ nhạt.

Đêm đã khuya, trên đường phố người đi lại thưa thớt, ánh đèn trong quán Bar chớp lóe lên, nơi này được coi là chỗ sang trọng nhất nhưng cũng loạn nhất của thành phố mang biển hiệu Love!

Love đúng theo ý nghĩa của nó chính là nơi để yêu đương. Ở đây có rất nhiều Phú Nhị Đại, Quan Nhị Đại hay lui tới, chỗ này tuy là quầy rượu nhưng cũng coi như là nơi cao cấp để tiêu xài hoang phí.

Bên trong toàn là quần áo xa hoa đắt tiền, đủ loại hình tuấn nam mỹ nữ, không có chỗ nào mà không phải là cực phẩm.

Trong quán rượu, một người đang ông mặc áo trắng đang giơ quyền đánh nhau, trên mặt tuấn dật có chút máu ứ đọng, đã khô rồi.

một người đàn ông áo đen đi đến kéo lại nhưng lại bị anh ta hất ra.

"Thượng Quan Quân Triết, cùng tôi trở về!"

Lão K lại đi lên kéo anh ta ra, Thượng Quan Quân Triết vung tay lên chân đạp một cái, lão K vội vàng né tránh. một người đàn ông bị anh đá phải ngã trên mặt đất, đau đến gào khóc thảm thiết!

"Tới đây đánh đi, mày cho rằng tao sợ mày sao? Có bản lãnh liền đánh tao đi!"

Thượng Quan Quân Triết đang nổi điên, trong miệng luôn nói câu tự đắc này. Mạc Thiên Kình đi đến, không nói hai lời trái một quyền chân một cước đem cậu ta đánh ngã xuống đất!

Thượng Quan Quân Triết lau vết máu bên miệng, mặt đần ra rồi bắt đầu cười khúc khích.

"Mày có gan, bản lĩnh không tệ, trở lại đây!"

"Thượng tướng, cậu ta uống nhiều quá! Trước hết dẫn cậu ta về rồi hãy nói!"

Lão K nhìn vẻ mặt của Mạc Thiên Kình, biết anh đang rất tức giận.

Mạc Thiên Kình nhìn Thượng Quan Quân Triết, rồi cùng với lão K đem cậu ta đi ra ngoài.

"Buông tao ra, khốn kiếp, đồ giặc cướp!"

Thượng Quan Tuân Triết không rõ ràng mắng, cả người toàn là mùi rượu tản ra trong không khí, Mạc Thiên Kình nhíu mày:

"Cậu ta đã uống bao nhiêu?"

"Hết một chai XO!"

Lão K cau mày nói. Mạc Thiên Kình nhìn Thượng Quan Quân Triết đang mê loạn rất tức giận mắng:

"Thượng Quan Quân Triết, cái đồ hèn nhát này có chuyện gì tại sao lại không nói cho rõ ràng? Tiếu Thủy Nhi mang thai rồi!"

Tác giả: Tiểu Dã Áp

Chương 140: Đứa bé không còn!

"Mang thai? Ha ha. . . . . . cô ta cũng nhanh thật, mới đó mà đã cùng người khác lên giường lại còn mang thai! Chúc mừng. . . . . . Chúc mừng. . . . . ."

Thượng Quan Quân Triết lầu bầu nói làm cho Mạc Thiên Kình khi nghe được những lời này hận không thể đem cậu ta đánh cho một trận.

"cô ấy mang thai con của cậu. Ngày mai sẽ đi bỏ nó cậu còn ở đây say được, cho cậu say chết thì thôi!"

Mạc Thiên Kình hét lớn, lấy tay đẩy một cái làm Thượng Quan Quân Triết ngã ngồi trên đất. Vẻ mặt của cậu ta đầy tức giận nhưng khi bị gió lạnh táp vào mặt thì cũng tỉnh táo đôi chút. Sau đó nhìn Mạc Thiên Kình bối rối nói:

"Anh nói cô ấy đang mang thai con của tôi?"

Làm sao lại như vậy được, cô ấy làm sao lại mang thai con của mình?

"không sai, là mang thai con của cậu hơn nữa ngày mai còn muốn bỏ nó đi. . . . . . Này, Thượng Quan Quân Triết cậu đi đâu đấy!"

Mạc Thiên Kình lời còn chưa nói hết, đã nhìn thấy Thượng Quan Quân Triết từ dưới đất lồm cồm bò dậy sau đó chạy thật nhanh ở trên đường.

Hai người bọn họ vội vàng lái xe đuổi theo.

"Thượng Quan Quân Triết, lên xe!"

Mạc Thiên Kình quát lên, Thượng Quan Quân Triết liền tức giận nhìn anh:

"Anh lái xe tới tại sao không nói cho tôi biết! Hại tôi phải chạy mệt chết đi được!"

". . . . . ."

Mạc Thiên Kình và lão K đưa mắt nhìn nhau, hoàn toàn không nói nên lời.

"Nhanh lên một chút về nhà!"

Thượng Quan Quân Triết hét lớn, trong ánh mắt chất chứa vẻ buồn rầu!

Mạc Thiên Kình đạp chân ga chạy như bay về nhà.

"Thủy Nhi, cô quyết định làm vậy thật sao?"

Lý Băng nhìn sắc mặt Thủy Nhi không được tốt, bọn họ đang chuẩn bị đi đến bệnh viện.

Thủy Nhi cắn răng gật đầu.

"Thủy Nhi, cô đi thật sao? Sao không ở đây suy nghĩ thật kỹ đã?"

Sính Đình nghe được đối đáp của bọn họ liền đi ra hỏi.

"Đúng vậy, đứa bé chính là một sinh mạng sống nho nhỏ nó sẽ mang đến cho cô hi vọng. Cho dù cô có khổ sở thế nào chỉ cần nhìn thấy chúng tâm tình của cô sẽ dần dần khá hơn cuộc sống cũng sẽ trở nên ngọt ngào hơn!"

Trinh Tử ôm con gái đi ra từ tốn nói.

Thủy Nhi nhìn cô, tầm mắt rơi vào đứa bé đang được ôm trong ngực.

"Tôi có thể bế nó không?"

Trinh Tử gật đầu đưa con gái cho cô. Thủy Nhi nhiệt tình ôm lấy nhìn khuôn mặt của đứa trẻ nhỏ bé mềm mại trong lòng thấy rất khổ sở, rất uất ức.

Nếu như con của mình được lưu lại nhất định cũng sẽ đáng yêu như vậy?

"Nếu như muốn giữ thì cứ giữ lại đi, hiện tại có rất nhiều cặp vợ chồng sau khi kết hôn sinh con xong liền ly hôn. Cũng có rất nhiều phụ nữ sinh con một mình. Chỉ cần mình có năng lực nuôi dưỡng, một hay hai người thì có quan hệ gì ở đây? Quan trọng nhất vẫn là tim của mình vẫn mong muốn giữ lại đứa trẻ này!"

Lời của Trinh Tử giống như đang trải lòng của cô ra vậy. Thủy Nhi nhất thời do dự, Lý Băng cũng bị lời nói của Trinh Tử làm cho hơi dao động.

Quả thật, đứa con rất không dễ dàng mới có được, cô không thể tàn nhẫn mà giết chết nó.

"Nếu như cô không muốn cho Thượng Quan Quân Triết biết, tôi sẽ nói cho cậu ta là cô đã bỏ đứa bé đi rồi. Chờ đến lúc bụng cô lớn một chút tôi sẽ khuyên Mạc Thiên Kình cho cô nghỉ phép, để cho cô có thể sinh con được thuận lợi!"

Sính Đình chậm chạp nói, nếu như có thể cô sẽ làm cho Thượng Quan Quân Triết phải chịu đựng sự đau khổ này.

Cho đến khi Thủy Nhi sinh con xong thì trước đó anh ta cũng không thể biết Thủy Nhi rốt cuộc đã đi nơi nào!

Thủy Nhi nhìn Lý Băng, bị lời nói của bọn họ mê hoặc.

Lý Băng thở dài.

"Muốn để thì để đi, đợi lát nữa tôi sẽ theo chân bọn họ nói đứa bé của cô không còn nữa!"

Ai bảo cô cũng rất ích kỷ ! không thể để cho chị em tốt của mình bị tên khốn kiếp Thượng Quan Quân Triết kia khi dễ được.

"Vậy chúng ta sẽ cùng giữ bí mật!"

Thủy Nhi nhàn nhạt nói, trên mặt lộ ra nụ cười yếu ớt.

Ở cửa liền vang lên tiếng thắng xe, cả người Thủy Nhi liền chấn động. Lý Băng lập tức kéo cô xoay người đi vào trong phòng sau đó còn giao phó là bọn họ đã đi bỏ đứa bé rồi!

"Thủy Nhi!"

Thượng Quan Quân Triết vọt vào bên trong nhà gọi to thấy Sính Đình và Trinh Tử đang ngồi ở trên ghế chơi đùa với đứa nhỏ. Chỉ nhìn thoáng qua bọn họ rồi lập tức hỏi:

"Sính Đình, Thủy Nhi đâu?"

Mạc Thiên Kình nhìn bốn phía chung quanh cũng không có nhìn thấy hai người kia chẳng lẽ là đã đi rồi?

Vừa nãy trên đường trở lại, không ngờ Thượng Quan Quân Triết lại buồn nôn nên phải vội vàng dừng xe ở trên đường một lúc bằng không cũng sẽ không về muộn như vậy, đến hơn tám giờ sáng mới về đến nhà.

"đi bệnh viện được hơn một giờ rồi chắc cũng giải phẫu xong xuôi !"

Sính Đình lạnh nhạt nói, trong giọng nói không có hỏa khí của tối hôm qua. Thượng Quan Quân Triết liền vội vàng hỏi:

"đi bệnh viện?"

Sính Đình tức giận trừng mắt lườm anh:"Hét cái gì mà hét, dọa đứa bé sợ rồi!"

Thượng Quan Quân Triết bị cô mắng khí thế cũng giảm đi không ít. Dù nói thế nào thì hiện tại mình đang muốn cầu cạnh cô ta nên nói chuyện không thể không khép nép được.

"cô ấy đến bệnh viện rồi hả ?"

"Lý Băng dẫn cô ấy đi tôi làm sao biết được. Vả lại tôi cũng không phải là người đi bỏ thai. Nhìn thời gian đoán chừng cũng sắp về tới nơi. Tôi phải đi xem nồi cháo gà của tôi mới được. Phụ nữ đẻ non thì phải uống nhiều canh gà để bồi bổ!"

Sính Đình nói xong liền đứng dậy đi vào bếp, Trinh Tử cũng ôm đứa bé vội vàng đi theo.

Thượng Quan Quân Triết ngã ngồi ở trên ghế sofa, mặt lộ vẻ bất lực.

Tại sao có thể như vậy? Anh cũng chỉ tới trễ một chút thôi làm sao đã đi mất rồi?

Nghĩ đến đứa con bị mất đi lòng của Thượng Quan Quân Triết đau như cắt, sao lại có thể như vậy!

"Thượng Quan Quân Triết, cậu sao thế!"

Mạc Thiên Kình cho tới bây giờ cũng chưa từng nhìn thấy bộ dạng chán chường này của cậu ta.

Thượng Quan Quân Triết liếc nhìn Mạc Thiên Kình sau đó khổ não mang bí mật cất giấu từ đáy lòng nói ra:

"Tôi bị vô sinh! Bác sĩ nói cả đời này tôi không có cơ hội làm cho phụ nữ mang thai. Cha tôi đã cho tôi uống rất nhiều thuốc nhưng mà tôi lại vẫn luôn cảm thấy có hay không có con cũng không quan trọng gì. Hơn nữa lúc làm chuyện kia lại còn không phải mang đồ phòng hộ rất thoải mái nên cũng không để ý. Những người phụ nữ lên giường với tôi trước đây cũng không có ai mang thai. Mấy năm gần đây cha tôi muốn có cháu bế nên gọi tôi đi trị liệu rất nhiều lần nhưng mà vẫn không có kết quả không ngờ được Thủy Nhi lại mang thai!"

thật vất vả mới có đứa con đến lúc biết được thì đã bị mất đi rồi!

"Khó trách cho tới bây giờ cậu đều không tránh thai!"

Mạc Thiên Kình giờ mới hiểu được tại sao cậu ta và Thủy Nhi ở chung một chỗ cũng không tránh thai thì ra là cậu ta bị vô sinh cho nên cũng không lo lắng đến vấn đề này.

Chỉ là không ngờ được Thủy Nhi lại mang thai!

"Đúng vậy! Có lẽ ông trời đang trừng phạt cái tính phong lưu của tôi chăng!"

"Cậu đang nghĩ muốn đứa con này hay là bởi vì ba cậu đang muốn ôm cháu nên mới khẩn trương để ý đến đứa nhỏ trong bụng Thủy Nhi như vậy ?"

Lão K đứng ở bên cạnh từ từ hỏi:

Thượng Quan Quân Triết sửng sốt một lúc, anh là bởi vì chính mình thích hay là bởi vì cha muốn ôm cháu mới đau khổ như vậy đây?

Thượng Quan Quân Triết cũng không biết là mình đang nghĩ thế nào nữa!

"Cậu tốt nhất nên suy nghĩ một chút, nếu như đơn thuần muốn có con thì không có đứa này cậu lại đi tìm đứa khác là được!"

Dù sao hiện tại đã chứng minh anh vẫn còn có thể sinh con.

"Thủy Nhi, cô về rồi!"

Sính Đình bê cháo gà đi ra, đã nhìn thấy Lý Băng đỡ Thủy Nhi đi vào sắc mặt rất tái nhợt, nhìn thấy Thượng Quan Quân Triết cũng chỉ liếc qua một cái sau đó lập tức đi lên lầu.

Thượng Quan Quân Triết nhìn sắc mặt trắng bệch như tờ giấy của cô mà cảm thấy đau lòng. Muốn gọi cô lại phát hiện mình không thể cất lời lên được.

"Trinh Tử, chúng ta đi lên, Thủy Nhi mới vừa bỏ đứa nhỏ phải được ăn cháo gà!"

Sính Đình cố ý nhấn mạnh mấy chữ bỏ đứa nhỏ chính là muốn Thượng Quan Quân Triết biết đứa bé không còn để cho anh ta hối hận chết đi!

"Thủy Nhi!" Thượng Quan Quân Triết xông đến gọi !

Chương 141: Cùng phòng có hạn chế hay không?

Thủy Nhi ngừng bước nhưng không quay đầu lại, giọng nói có chút vô lực, lạnh nhạt hỏi:

"Có chuyện gì!"

Thượng Quan Quân Triết mở mồm định nói nhưng lại ngậm vào, anh không thể hỏi cô đã thật sự bỏ đứa bé hay chưa được?

Nghĩ đến mình thật vất vả mới có đứa bé mà lại cứ như vậy mất đi. Thượng Quan Quân Triết cũng không thể trách tội Thủy Nhi càng không thể trách cô tự mình quyết định bỏ con đi được.

Nhưng mà đứa bé cũng có phần của anh, tại sao lại không cho anh một cơ hội. Tối thiểu cũng hỏi xem ý tứ của anh như thế nào. Chẳng lẽ cô ấy đối với mình một chút tình cảm cũng không có?

"Em thật sự bỏ con rồi sao?"

Người Thủy Nhi run rẩy, anh đây là đang quan tâm đến đứa bé sao? Chỉ là cô không thể để cho anh biết chuyện cô đang che giấu được.

"Ừ!"

Thủy Nhi nhẹ nhàng trả lời, Thượng Quan Quân Triết nghe thấy cô nói cả người như bị hút cạn không khí, vô lực ngã ngồi ở trên ghế sofa, khổ sở dâng đầy trên mắt.

Anh thật sự là đã đến chậm một bước.

"Tại sao không nói cho anh biết chuyện mang thai? Có lẽ anh. . . . . ."

Thượng Quan Quân Triết lời nói vẫn chưa nói hết liền bị Thủy Nhi cắt đứt:

"nói cho anh biết làm cái gì, chúng ta chỉ là bạn trên giường, lên giường xong rồi mang thai. Tôi tất nhiên cũng muốn đem đứa bé xử lý cho xong, chẳng lẽ anh cho là tôi phải vì anh mà sinh nó ra hay sao".

Thủy Nhi cười lạnh nói tiếp: "Làm sao có thể như vậy, tôi tại sao lại phải sinh con cho anh! Tôi cũng đã nghĩ kỹ rồi anh nói cũng không có sai, giữa chúng ta vốn chỉ là quan hệ bạn giường. Anh tình tôi nguyện, lên giường theo nhu cầu mà thôi. Nhưng mà loại quan hệ này tôi muốn đến đây chấm dứt. Về sau tôi và anh sẽ không còn là quan hệ bạn giường nữa mà giống như trước đây chỉ là quan hệ chiến hữu mà thôi. Trừ cái đó ra, thì quan hệ nào cũng không có!"

Thủy Nhi một hơi nói ra cảm thấy lòng của mình rất đau. cô làm như vậy chắc hẳn đã đủ tuyệt tình rồi!

Anh và cô vốn dĩ cũng không có tương lai, muốn cắt đứt thì phải cắt cho đứt hoàn toàn!

Thượng Quan Quân Triết nghe được những lời này của cô lại có cảm giác đau lòng, cảm thấy lời của mình nói trước đây thật là tàn nhẫn, bạn trên giường?

Đúng vậy, giữa bọn họ chính là quan hệ bạn giường không hơn? Ngoài ra cái gì cũng không có?

Đây chính là lời mà mình từng nói tại sao hiện tại từ trong miệng cô nói ra anh lại cảm thấy nó thật tàn nhẫn?

Về sau không còn là bạn trên giường, mình không thể cùng cô lên giường. Trở về quan hệ chiến hữu ngày trước, thật là có thể trở về sao?

Thượng Quan Quân Triết nhớ đến bọn họ trước kia ở chung một chỗ, lúc nào cũng cãi nhau ầm ĩ thao thao bất tuyệt! Bọn họ thật còn có thể trở về sao?

Thủy Nhi không nhìn thấy vẻ mặt của anh, nói dứt lời liền đi lên tầng hai nước mắt thi nhau rơi xuống nhưng đến tột cùng là tại sao thì cô cũng không biết!

"Thủy Nhi, cô thật sẽ không hối hận giữ lại đứa bé này chứ?"

Lý Băng nhìn thấy cô như vậy cảm thấy rất lo lắng, cô ấy tuy nói tuyệt tình như vậy nhưng chỉ sợ không làm được!

Thượng Quan Quân Triết thoạt nhìn rất quan tâm đứa bé kia, nhìn trong ánh mắt anh lóe lên đau đớn. Giống như có tình cảm đối với Thủy Nhi, cô cũng không biết mình rốt cuộc là làm đúng hay sai nữa!

Thủy Nhi gật đầu: "Lý Băng, cô yên tâm đi, tôi sẽ không hối hận! Hôm nay cám ơn cô!"

Thủy Nhi thật rất cảm kích cô ấy, mới vừa rồi cô ấy mang theo cô từ trên cửa sổ nhảy xuống nhưng thật ra cũng không phải là nhảy mà chỉ là trườn xuống thôi.

Chẳng qua là Lý Băng đâm một châm lên người cô để cho có thể tỏ ra đau đớn nhưng sẽ không ảnh hưởng đứa bé. Sắc mặt cô tái nhợt đau đớn như vậy mới giống như vừa mới sinh non xong.

"sẽ không hối hận là tốt rồi, chỉ cần cô không phải hối hận, tôi cũng sẽ không hối hận!" Lý Băng lẩm bẩm nói, cô thật sợ cô ấy sẽ hối hận, đến lúc đó lại bỏ đứa bé đi.

Hơn nữa cũng không biết Sính Đình có thể giải quyết Mạc Thiên Kình bên kia hay không? Có giữ được bí mật hay không?

Sính Đình nhìn Thủy Nhi mặt tái nhợt, bưng cháo gà đặt ở lên trên bàn lo lắng hỏi:

"Chuyện gì xảy ra vậy? Sắc mặt sao lại tái nhợt như vậy chẳng lẽ là mang đứa bé bỏ đi rồi?"

Thủy Nhi lắc đầu: "không có, Băng châm cứu vào người tôi bây giờ vẫn rất đau."

Thủy Nhi nhìn Sính Đình, nhìn cô ấy lo lắng cho mình như vậy trong lòng thấy rất ấm áp.

Sính Đình thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt rồi, dọa tôi giật mình. Nhưng mà Thủy Nhi, cô có cảm giác thấy Thượng Quan Quân Triết hình như rất để ý đến đứa bé này hay không?"

Sính Đình nhớ tới đến ánh mắt của anh ta vừa khổ sở vừa hối hận. . . . . .

Hối hận?

Làm sao có thể, mình tại sao cảm thấy phía sau lưng là ánh mắt hối hận của anh ta. Chẳng lẽ anh ta thật sự để ý đến đứa bé?

Thủy Nhi nhìn Sính Đình: "Làm sao có thể, tối hôm qua anh ta nói rất rõ ràng, tôi cùng anh ta chỉ là quan hệ bạn giường. Anh ta làm sao có thể sẽ quan tâm sau khi tiết dục sẽ lưu lại cái gì, hoặc chính là anh ta cố ý gieo giống ở trên người tôi vì muốn có một đứa con!"

Thủy Nhi cắn môi, nếu quả như thật là như thế thì cô nên làm cái gì, làm như thế nào để mang đứa bé giấu kỹ?

"Nếu quả như thật là như vậy thì cô sẽ phải mang đứa bé giấu kỹ đi, nếu để cho anh ta cướp đi mất như vậy về sau cô và đứa bé thật sự là không có duyên phận rồi !"

Lý Băng nghe được lời nói của Sính Đình và Thủy Nhi cảm thấy lo lắng Thượng Quan Quân Triết sau khi biết được Thủy Nhi không bỏ đứa bé sẽ tới giành lại!

"Thủy Nhi đừng sợ, Thượng Quan Quân Triết cũng không phải là giặc cướp, coi như anh ta biết được thì thế nào, đứa bé cũng có phần của cô hơn nữa cũng là do cô sinh. Nếu mà không được, cô đi tìm bạn trai sau đó giả vờ ở chung từ đó có thể lộ bụng ra ngoài như thế không phải tốt hơn sao!"

Trinh Tử nhìn thấy bọn họ sợ đến như vậy đứng ở một bên giúp một tay, chỉ là cô gặp gỡ con người kia quả thật là cường đạo trong cường đạo còn không biết có thể tránh thoát được một kiếp hay không!

đã một buổi tối đã qua, Nam Cung Tước cũng đã tỉnh anh ta thấy mình mang theo con gái trốn đi nhất định sẽ rất tức giận!

Có lẽ đã bắt đầu sai người đi tìm nói không chừng còn hạ lệnh truy nã cô!

Xem ra cô cũng nên bắt đầu vì mình tìm kiếm đường lui, không thể ngồi đây mà đợi giết chết được. Có thể mấy ngày nữa, cô cũng sẽ bị Nam Cung Tước tìm được, đến lúc đó lại còn liên lụy đến bọn họ nữa!

Nhìn trước mắt đá thấy mấy người sắp được làm cha, hai phụ nữ có thai mặc dù bọn họ quen biết không lâu nhưng cô thực sự có thể cảm nhận được bọn họ thật lòng đối đãi với mình.

Thủy Nhi nhìn Trinh Tử, "Nếu như anh ta dám giành thì sao?"

Thượng Quan Quân Triết nhất định sẽ là làm như vậy vì anh ta vỗn dĩ là một người đàn ông bá đạo mà!

cô không dám chắc chắn mình có thể bảo hộ được đứa bé hay không!

"Sợ cái gì, nếu anh ta thật dám giành giật đứa bé không phải còn có tôi sao? Tôi quyết định làm mẹ nuôi nó nếu như anh ta dám giành tôi liền thiến anh ta!"

Lý Băng mặt lạnh như băng lời nói ra cũng vô cùng lạnh lùng.

" Băng, cám ơn cô!"

Thủy Nhi cảm kích nhìn Lý Băng, Lý Băng vỗ vỗ vai cô an ủi.

"không phải lo lắng, phụ nữ có thai phải cố gắng giữ cho tâm tình vui vẻ, như vậy cục cưng mới có thể đáng yêu, hoạt bát biết không?"

Sính Đình trợn to hai mắt nhìn Lý Băng: "thật vậy sao?"

"Đương nhiên là thật, cô nghĩ rằng tôi đang nói chơi hay sao? Hơn nữa phải cùng cục cưng nói chuyện, bọn chúng ở trong bụng nghe cũng có thể hiểu, cái này gọi là dưỡng thai. Nhưng phải để bốn, năm tháng sau đã!" Lý Băng rất nghiêm túc nói như một bác sĩ điển hình!

"Cùng phòng có hạn chế hay không?"

Lúc Sính Đình hỏi má khẽ ửng hồng nhớ đến đêm qua, nội tâm không khỏi kích động nho nhỏ!

Tác giả: Tiểu Dã Áp

Chương 142: Ai nói là con của anh?

" Tối hôm qua không phải cô và Mạc Thiên Kình lên giường thật chứ?" Lý Băng nói xong, đi tới trước mặt cô vạch cổ áo ra quả nhiên nhìn thấy đầy dấu hôn!

Sính Đình đỏ mặt lên, cúi đầu nhỏ giọng nói: "Anh ấy ôm tôi đi tắm, sau đó liền. . . . . ."

Chỉ là cô hình như cũng có chủ động coi như không phải chủ động thì Mạc Thiên Kình cũng không có ép buộc cô. Xem như là anh tình tôi nguyện, nghĩ lại cũng cảm thấy hơi xấu hổ!

"Tôi đã nói rồi. Tối hôm qua Mạc thượng tướng làm sao lại nằm ở trên giường của cô thì ra là thú tính nổi lên rồi !"

Thủy Nhi không nhịn được nói. Nghĩ đến tối hôm qua nếu Mạc Thiên Kình không ngủ cùng với Sính Đình thì cô và Thượng Quan Quân Triết cũng sẽ không xảy ra quan hệ, cũng sẽ không diễn biến thành tình trạng bây giờ.

"không ngờ Mạc thượng tướng cao ngạo cũng là một con dã thú! Nhìn thấy phụ nữ vẫn có phản ứng!"

Lý Băng lạnh lùng giễu cợt, Sính Đình mặt càng đỏ hoàn toàn không nhìn thấy Trinh Tử đang nhíu chặt mày.

"Các người nói Mạc thượng tướng có phải Mạc Thiên Kình hay không?"

Trinh Tử đột nhiên hỏi, Nam Cung Tước thường nói đến Mạc Thiên Kình, chẳng lẽ bọn họ là cùng một người?

Như vậy tất cả bọn họ đều không phải là dân thường mà đều là quân nhân?

Lý Băng gật đầu : "Ừ, chúng tôi đều là thủ hạ của Mạc thượng tướng. Trinh Tử, tôi có thể gọi cô như vậy không?"

Lý Băng nhàn nhạt hỏi, Trinh Tử gật đầu có chút hiểu tại sao cô ấy lại muốn mang mình tới đây rồi!

"cô không phải nói muốn cho con gái sống một cuộc sống như người bình thường sao? Nếu như cô nguyện ý, cô cùng với chúng tôi đem Nam Cung Tước diệt trừ đi! hắn khát máu tàn bạo, sát hại rất nhiều mạng người, hơn nữa mỗi chuyện mà hắn đang làm đều mang đến tai ương cho người dân. một người như vậy nên bị luật pháp trừng trị!"


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_39
Phan_40
Phan_41
Phan_42
Phan_44
Phan_45
Phan_46
Phan_47
Phan_48
Phan_49
Phan_50
Phan_51
Phan_52
Phan_53
Phan_54
Phan_55
Phan_56
Phan_57
Phan_58
Phan_59
Phan_60
Phan_61
Phan_62
Phan_63
Phan_64
Phan_65
Phan_66
Phan_67
Phan_68
Phan_69
Phan_70
Phan_71
Phan_72
Phan_73
Phan_74
Phan_75
Phan_76
Phan_77
Phan_78
Phan_79
Phan_80
Phan_81
Phan_82
Phan_83
Phan_84
Phan_85
Phan_86
Phan_87
Phan_88
Phan_89
Phan_90
Phan_91
Phan_92
Phan_93
Phan_94
Phan_95
Phan_96
Phan_97
Phan_98
Phan_99
Phan_100
Phan_101
Phan_102 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .